“Nỗi niềm của một đứa sinh viên năm 2!”
Mới ngày nào còn là đứa nhóc vô lo vô nghĩ đùng một cái mình trở thành sinh viên năm nhất.Vẫn cái tính nết vô tư ấy mình vẫn cứ thế sống thong thả không màn đến bản thân. Và rồi tình cờ trên một chuyến tàu định mệnh từ Quảng Ngãi (quê mình) vào Sài Gòn, thì mình đặt vé giường nằm 4 khoang, không biết có phải do nhân duyên trời định không mà khoang mình có một vị khách Tây, một bạn gái trường Nhân Văn và mình (dĩ nhiên còn một giường trống).Vị khách Tây mới bước vào khoang thì có mấp mấy cửa miệng :” Xin lỗi, tôi có thể tắt đèn được không …bla…bla..” Mình thì nghe chữ được chữ mất nên không dám trả lời, còn đối diện mình bạn nữ trả lời một cách lưu loát từng câu từng chữ( kiểu như mình nhìn mà thấy ham á) và rồi cuộc trò chuyện của họ cứ thế diễn ra. Nét mặt mình khi ấy tỏ rõ thái độ vừa buồn, vừa tủi, vừa tức . “Tức” ở đây là mình không chịu đầu tư cho bản thân mình từ sớm để rồi nhận kết cục như ngày hôm ấy. Cuối cùng mình quyết định học Anh Văn vào đầu năm hai, và mình chọn Halo English Center.
Lúc mới vào trung tâm thì mình rất bất ngờ với sự tư vấn nhiệt tình cặn kẽ của chị Huyền (nhân viên tư vấn), chị đã giúp mình giải đáp những thắc mắc và vạch ra được lộ trình học cho bản thân nhằm định hướng được đường đi nước bước của mình (lộ trình là mình học: giao tiếp đến Toeic, còn chi tiết thì các bạn hãy ib fanpage này nhé). Một lần nữa nhân duyên lại đến với mình lần 2, mình được chị giới thiệu vào học lớp toàn nam tầm 8 bạn và quan trọng nhất là người đỡ đầu Mr Khoa. Mr Khoa vừa là người anh vừa là người thầy rất tận tụy, chu đáo, luôn chia sẻ kinh nghiệm về việc học cũng như kinh nghiệm sống giúp mình càng ngày càng trưởng thành hơn( cũng vừa là một người bạn đồng hành nữa, mỗi tội người bạn này hơi nhạt xíu cần thêm muối vs mắm vô nhiều nữa).Bên cạnh đó, mình còn được học với giáo viên nước ngoài vào thứ 7 hàng tuần nữa, tên cô ấy là Ashi . Cô cực kì xinh đẹp và thú vị, mang nét đặc trưng của người con gái Ấn Độ, điều đặc biệt là cô rất năng động, góp phần tiếp thêm năng lượng cho lớp học. Được học chung với cô mình cảm thấy khả năng nói của mình tốt hơn ,nghe có vẻ ổn hơn ( vì trình của mình chưa cao lắm), thi thoảng không hiểu thì mình chỉ biết gục đầu thôi.Nhưng theo thời gian ,mình nghĩ trình Tiếng Anh của mình và cả lớp sẽ dần tăng dưới sự nắn nót, nhồi nặn của Mr Khoa và Mrs Ashi.